Vợ: Em muốn chồng hãy thể hiện tình yêu con bằng những hành động thực tế hơn.
“Chị sướng thế, chắc chồng yêu vợ con lắm. Ngày nào cũng thấy anh ấy up ảnh con lên Face. Đúng là một gia đình hạnh phúc”. Cô bé đồng nghiệp vừa nói với vợ sáng nay chồng ạ. Chồng được khen, sướng nhé!
Lúc ấy vợ chỉ biết ậm ừ, không lẽ lại mang chuyện gia đình nói với người ngoài. Em không biết tại sao họ có thể kết luận tình phụ tử chỉ bằng việc chăm đăng ảnh con lên mạng xã hội. Nếu chỉ bằng tiêu chí đó thì đúng là chồng rất yêu con, còn em thì chẳng có tình yêu nào với chúng, bởi chẳng mấy khi em up ảnh con lên.
Nhưng thực tế là em chẳng còn thời gian để đăng ảnh con lên Face nữa. Bởi ngoài việc cơ quan, vợ phải “vục mặt” vào cơm nước, rồi con khóc, con ị, con tắm, con ăn. Vợ nhờ chồng giúp gì, anh cũng bảo “tí nữa, tí nữa” hoặc “Đợi anh up xong cái ảnh này lên Face đã. Đảm bảo up xong ảnh này lên Face, thằng cu nhà mình sẽ”.
Giá như chồng cũng chăm chỉ giúp vợ những việc chăm sóc con như chăm đăng hình lên Face thì vợ khẳng định là chồng yêu con thật. Giá như chồng bớt thời gian up ảnh con lên Face, và chơi với con nhiều hơn, để vợ tranh thủ nghỉ ngơi. Giá như mỗi lần vợ nhờ chồng làm việc gì đó (chỉ nói việc liên quan đến con thôi nhé, không dám nói đến việc khác) mà chồng nhanh nhẹn làm như khi chụp ảnh con thì vợ cũng khẳng định là chồng thật sự yêu con.
Đằng này, mỗi lần vợ nhờ đi mua sữa cho con thì chồng nằng nặc chối: Anh biết loại nào mà mua; Bảo pha sữa cho con thì chồng nói: Anh pha toàn loãng hoặc nóng quá; Đề nghị chồng về sớm chở vợ con đi công viên, đi học các lớp kỹ năng thì chồng nói “lâu lâu mới gặp bạn cũ, uống với nó chén, em chở con đi đi”…
Yêu con là tập làm những việc đó một cách thành thạo chứ không phải liên tục đăng ảnh con lên Face rồi ngồi đợi người ta ấn like và comment bằng những lời khen. Em muốn chồng yêu con một cách thực tế hơn.
Nhìn lên Face, nhiều người cứ ngỡ chồng là ông bố tình cảm lắm, bởi những dòng status quá ngọt ngào. Nào là “bố yêu con nhất đời”, nào là “Có con thì dù vất vả mấy cũng thấy đời hạnh phúc”, nhìn thấy con cười là mọi mệt mỏi tan hết. Nói thật, mỗi lúc thấy chồng tag vợ vào những bức ảnh, những status ấy, vợ thấy tức cười. Vất vả mấy cũng qua, vậy sao chồng không xà vào giặt rũ tắm rửa cho con thay vợ. Yêu con nhất đời, sao anh không cắt bớt thời gian nhậu nhẹt, vui vẻ với bạn bè để đưa con đi công viên???
Nếu vợ cũng chăm chỉ yêu con như chồng, nghĩa là vợ cũng giành thật nhiều thời gian rình những khoảnh khắc thú vị của con rồi up lên Face, cũng ngồi viết những lời bóng bẩy, thì sẽ thế nào? Chắc vợ sẽ bị mất bớt thời gian để chăm sóc việc nhà. Chắc vợ cũng sẽ ít thời gian để cẩn thận làm những món ăn cho con… Vợ hỏi chồng, thế nào mới thực sự là yêu con?!
Có lẽ việc up ảnh con lên Face để thỏa mãn cảm xúc của chồng nhiều hơn là vì vợ, vì con. Hành động đó thỏa mãn cái sự sung sướng của anh về việc đã có một đứa con như thế, để vỗ ngực với thiên hạ… Thế mà cũng được tiếng là yêu con, thế mà cũng đủ để người khác ghen tỵ với vợ. Vợ chỉ mong chồng hành xử ngược lại thôi!
Chồng: Có thể tình yêu của anh cho con chưa được như em mong muốn. Nhưng việc up ảnh con lên Facebook cũng là một mặt của tình yêu và phải xuất phát từ tình yêu.
Đấy, em luôn nói chỉ mẹ mới thương con nhất đời. Nếu không thương yêu con thì cảm hứng nào để anh khoe ảnh con?! Có khi nào em khoe cho thiên hạ biết những người thân mà mình không yêu quý. Rõ ràng những chị em khác còn nhận thấy tình yêu của anh cho con, và tất nhiên cho em nữa (Bằng chứng là rất nhiều người cũng giống anh khoe ảnh con lên Face, nhưng đố bao giờ thấy họ up ảnh vợ, mà toàn “né”, để khuôn hình chỉ có ảnh con). Vậy mà em lại giận anh.
Vì họ khen anh nên em bực à? (Hay em ghen tỵ với anh) Em thử nghĩ xem, những người đàn ông không giành thời gian khoe con trên Face thì họ sẽ làm gì? Số đông là họ đang ngồi nhậu và tám bậy. Em nghĩ họ không up ảnh con vì họ đang chăm chỉ pha sữa, thay tã, tắm cho con ư? Và điều quan trọng nữa là tình yêu trong trái tim họ không đủ mạnh để xui khiến họ làm cái việc hơi sến là up ảnh con lên để ngắm nhìn, để khoe, rồi đợi chờ cái ấn like, cái comment.
Việc anh tự hào vì có một đứa con như thế cũng đã là một khía cạnh của yêu thương. Đứa con bé bỏng của anh không phải là quân cờ trong tay anh. Đơn giản khi có nó, anh thấy mình lãng mạn hơn, mơ mộng hơn, tâm hồn mềm mại hơn (giống như khi mới yêu em ấy). Và tự nhiên điều đó thôi thúc anh muốn được khoe với cả thiên hạ về tuyệt tác của mình. Đơn giản thế thôi. Tình cảm thế thôi. Chứ không nghiêm trọng hay tính toán như em nói đâu, vợ ạ! Đừng làm mọi vấn đề nặng nề lên như thế chứ!
Còn về việc pha sữa, tắm giặt, thay tã cho con, quả thực là chồng vụng về. Đó không phải hệ quả của Facebook. Mà có lẽ phải nhìn ngược lại rằng anh rất yêu con, nhưng anh là thằng đàn ông đoảng vị, không biết chăm sóc con, chỉ còn cách up ảnh con lên Face để thể hiện tình yêu! Nếu em nhìn như thế, có lẽ em sẽ cảm thông cho anh hơn. Nếu từ lúc con ra đời đến giờ, anh không có smatphone, anh không biết up ảnh lên Face thì chắc gì anh đã làm tốt hơn những việc kia (có lẽ anh sẽ tăng thời gian ngồi quán xá với bạn bè).
Anh yêu con bằng cách cố gắng kiếm nhiều tiền hơn để có thể thuê người giúp việc, để con được mặc đẹp, học trường tốt. Còn những việc kia, có lẽ anh cũng như bao người đàn ông khác, đều cho rằng vợ sẽ giúp chồng làm hết những việc đó.
Anh cũng không ngờ là vợ lại ấm ức đến thế. Nghe vợ nói thế, từ giờ chồng hứa là sẽ cố gắng hơn để chia sẻ việc nhà với vợ. Nhưng anh cũng đề nghị vợ đừng cười giễu cợt những câu nói tình cảm của anh cho con. Anh cảm thấy hết mệt mỏi, cảm thấy sẽ vượt qua mọi khó khăn vì con là thật. Những việc ấy không phải là thay tã, đi mua sữa, mà ý anh là khó khăn trong công việc, khó khăn trong các mối quan hệ xã hội. Em đồng ý chứ!
Như Bình