Hợp tác quảng cáo

Diễn viên Xuân Thuỳ - Khi yêu không cần phải diễn

Nếu tôi quá hiền lành thì mọi người nói tôi khờ khạo. Nếu tôi quá khôn ngoan thì mọi người lại nói tôi ranh ma.

Sống để được mọi người yêu thương thật sự rất khó, nên tôi chọn cách sống bình an trong mọi thứ kể cả giữa chốn thị phi của cuộc đời.

Sống thẳng thắn thì thiệt thòi

Thời bây giờ đi đâu người ta cũng hay nói đến sự trợ giúp của các đại gia đối với các nghệ sỹ trẻ. Tôi thì không ủng hộ hay bác bỏ vấn đề đó. Cái quan trọng tôi nghĩ là mình không nên sống đơn lẻ, vì thật ra trong công việc mình vẫn cần phải có sự trợ giúp của bạn bè đồng nghiệp, của gia đình và của những khán giả thân quen thì vẫn hay và tốt hơn khi phải đơn độc một mình làm tất cả mọi thứ.

Và nếu như có một người yêu hay nói thẳng ra là một đại gia nào đó đứng đằng sau mình thì cũng tốt. Thật ra tôi cũng có rất nhiều người theo đuổi tôi, nhưng khi tiếp xúc tôi cảm thấy mình nói chuyện không hợp, giống như khi mình gặp một người mà có cơ duyên thì mình sẽ tâm sự một cách cởi mở hơn nhưng nếu ngược lại mình không thể trò chuyện một cách thật lòng mà phải e dè thì tôi cảm thấy không thoải mái và chắc chắn người đó sẽ chẳng thể nào hợp với tôi được dù cho người đó là đại gia hay là thiếu gia thì cũng thế thôi.

Tôi nghĩ mình cũng có nhiều cơ hội để gặp gỡ nhiều người nhưng không may là cơ duyên thì chẳng có được bao nhiêu (cười). Nhưng sau cái rủi lại có cái may mắn là những người đã gặp mặt nhau thì tôi đều quí mến họ và nếu không có cơ duyên thì tôi sẽ cố gắng vẫn giữ họ được ở vị trí là tình bạn hay là tình anh em mãi về sau này.

Những điều thì vụ về Xuân Thùy

- Tên thật là Xuân Thuỳ.

- Vai diễn đầu tiên là vai Ngọc Lan trong vở Tiếng Chim Vườn Ngọc Lan

- Các vở diễn trên sân khấu: Lâu đài tình ái, Quỷ, Hồn ma báo oán, Họng Súng Vô Hình, Con Tám Con Cấm, Xóm Vịt Trời, Tía Ơi Má Dzìa...

- Đã tham gia các phim: Người mẹ nhí, Anh và em, Lâu đài tình ái, Ngã rẽ cuộc đời, Hoa hồng đen…

- Trang phục yêu thích là quần jeans áo thun.

- Thèm được ăn các loại ốc và uống cà phê.

- Câu nói trên đầu môi: “Duyên số”.

- Công việc đầu tiên là hái rau đi bán để có tiền để mua bánh kẹo ăn.

- Ghét sự thẳng thắn của người yêu mình.

- Có thể giữ bí mật cho người khác một cách tuyệt đối.

- Vừa là ưu điểm vừa là khuyết điểm chính là sự thẳng thắn.

- Điều mong ước lớn nhất là muốn yêu thương và được yêu thương.

- Lỗi lầm lớn nhất là lỗi lầm với chính bản thân mình.

- Điều quan trọng nhất đối với tôi là tất cả những gì thuộc về Mẹ.

Câu chuyện về “người yêu - đại gia” và việc nhờ vả để đại gia giúp có thể mau tiến thân hơn thì hình như tôi chưa gặp phải. Tôi cũng chưa phải lên tiếng với ai về điều đó và thật sự tôi cũng không biết phải lên tiếng như thế nào và nếu có lên tiếng thì người ta sẽ nghĩ về tôi như thế nào! Đơn giản, tôi cứ nghĩ mình là phụ nữ nếu thật sự mình được người ta yêu thương và người ta thấy được lòng yêu nghề của mình thì không cần lên tiếng hay nhờ vả thì người ta sẽ tự tìm cách để giúp đỡ mình.

Và tôi cũng quan niệm rằng đã sống thì phải sống cho thẳng thắn chân thật thì hay hơn, dù biết rằng thẳng thắn thì thiệt thòi. Có thể ngay lúc xảy ra chuyện hiểu lầm mà mình nói thẳng thắn quá sẽ làm mất lòng người ta, nhưng rồi hy vọng đến một lúc nào đó người ta sẽ hiểu được cách sống của tôi, hiểu được cái tâm của tôi trong những lời nói thì lúc đó có thể họ sẽ yêu quí tôi hơn.

Duyên số là do ý Trời

Nhiều người hay hỏi tại sao bạn bè đồng trang lứa đang leo lên tới “đỉnh” còn tôi thì vẫn từ từ “tịnh tiến” mà không có chút lo lắng gì sao? Tôi nghĩ con người ai cũng có duyên số hết rồi. Nếu biết người ta có số nổi tiếng hay giàu có chẳng lẽ mình cũng phải tìm “mọi cách” để đạt được sao?.

Tôi quan niệm rất là duy tâm, con người ai cũng có số phần hết, nếu số mình không được thì có làm đủ mọi cách chắc chắn tôi cũng sẽ chẳng bao giờ có được điều đó. Tôi nghĩ cái gì nó đến với mình thì mình hãy làm hết lòng, còn cơ may nó chưa đến thì mình cứ tiếp tục đợi. Tôi cứ nghĩ vậy và tôi thấy mình lạc quan nhìn vào tương lai ở phía trước hơn là ngồi một chỗ rồi than thân trách phận.

Lúc trẻ cũng có rất nhiều cơ hội đến với tôi nhưng tôi đánh mất cũng nhiều, chỉ vì lúc đó tôi tin rằng mình còn trẻ và không thích mình phải chịu sự phụ thuộc vào ai đó hay là cơ hội đến, nhưng có những khúc mắc mà tôi không thể giải quyết được và điều đó làm cho tôi không cảm thấy thoải mái thì tôi không muốn làm… và cứ thế cơ hội đến rồi đi. Tôi nghĩ đã làm nghề diễn thì không nên tự tạo cho mình áp lực, không nên phải đánh đổi hay phải làm một việc gì đó mà bị gượng ép.

Mọi người nhìn vào cứ hay nghĩ là chắc hơi khó tính và quá tự tin vào tuổi trẻ của mình. Tôi thì lại nghĩ đơn giản: Tuổi trẻ mà có gì đâu mà phải sợ! Phải luôn tin vào khả năng và bản thân mình chứ (cười).

Ngày xưa, tôi không chỉ tự tin mà cũng có khi tôi cũng sống bất cần nữa. Tại vì tôi nghĩ mình có thể làm được nhiều thứ nên không quan tâm lắm đến những điều có thể gây nguy hại ngược lại cho tôi. Bây giờ thì khác nhiều rồi, tôi sống mà bỏ hết sự bất cần, thật ra bất cần ở đây không phải là mình phạm lỗi hay gây ra điều gì xấu cho người khác, mà với tôi bất cần là chẳng qua không muốn chịu sự phụ thuộc vào ai đó thôi. Bản thân tôi nghĩ mình độc lập và rất sợ nhờ vả người khác.

Trâu có nên đi tìm cọc?

Trong mối quan hệ hiện tại tôi nghĩ mình cũng lớn rồi nên tôi cũng rất chủ động trong nhiều vấn đề. Người yêu hiện tại của tôi không phải là đại gia nên tôi cũng không đòi hỏi gì về những nhu cầu vật chất mà tôi chỉ mưu cầu về tình cảm thôi. Cái gì người ta trao thì mình nhận, cái gì mình trao thì mình cũng cần người ta phải nhận, chứ không phải ngồi đó để mà chờ đợi để được nhận hay để trao đi hoài. Bây giờ là thời đại của sự bình đẳng nên tôi nghĩ mình phải luôn chủ động nếu mình muốn có được điều mình mong muốn trong chuyện tình cảm lứa đôi.

Việc chủ động “tấn công” mà không lo sợ chuyện “trâu đi tìm cọc”, chắc phải để tôi về thử làm với bạn trai tôi xem thế nào rồi trả lời sau nhé (cười)… Chứ thật ra, nếu mà cứ ngồi đó để chờ đợi điều mình muốn thì rất là khó, lỡ có khi nào chờ cho đến khi cổ dài như hươu mà vẫn không được gì thì sao? Theo tôi là nên chủ động tấn công khi có được thời cơ. Nhưng thật ra, nói thì dễ chứ làm thì rất khó, vì tôi cũng là phụ nữ thuộc tuýp người thụ động thích được chờ đợi và đón nhận tình cảm từ người ta trước rồi mình sẽ bộc lộ cảm xúc của mình ra sau.

Trước kia, tôi cũng từng thụ động chờ đợi người ta bày tỏ cảm xúc và mong người ta hiểu được điều tôi muốn mà tôi không dám hay ngại khi nói ra. Cứ thụ động như vậy cho đến khi người ta tưởng tôi khó tính và bỏ đi luôn vì người ta chẳng thấy tôi phản ứng gì cho dù tôi vui, tôi buồn hay tôi giận. Thụ động quá cũng là con dao hai lưỡi đó chứ! (cười). Nếu sự thụ động không mang lại kết quả như mình mong muốn thì tôi hay nghĩ có lẽ là ý Trời, vì người ta đến không đúng thời điểm để tôi có thể yêu. Với tôi như thế là không có cơ duyên để được yêu nhau.

Nhiều người cũng hay hỏi tôi vậy khi yêu thì có cần phải biết “diễn” không? Thú thật là trong tình cảm tôi ước gì mình có thể diễn được một chút như khi tôi diễn ở sân khấu thì cơ duyên trong tình cảm sẽ đến với tôi nhanh và tốt hơn, có khi bây giờ tôi đã có một cuộc sống ổn định rồi.

Thiên Vũ

Theo tạp chí Sống Khỏe

Tin cùng chuyên đề

TIN KHÁC

Gia đình khỏe

Giảm béo

Dịch vụ